Bây giờ nhìn thấy đứa cháu gái của mình khóc thành như vậy, như hoa lê lấm tấm hạt mưa, không khỏi cau mày lại mà nhìn về phía Giang Tiểu Bạch, trầm giọng nói: “Tiểu Bạch, cho dù có thế nào đi chăng nữa, hai người cũng đều là chị em, cô không nên dẫn dắt mọi người cùng nhau mắng Giang Mai như vậy, con bé chỉ là một đứa con gái.
Giang Tiểu Bạch vừa nghe thấy lời này liền cảm thấy không nói nên lời.
Hai người bọn họ là chị em? Vậy khi cô ta muốn khiến cho mọi người phỉ nhổ mình, sao lại không suy nghĩ đến hai người bọn họ là chị em?
Hơn nữa, chỉ có Giang Mai là con gái? Chẳng lẽ Giang Tiểu Bạch cô ấy là một đứa con trai à?
Đương nhiên những lời cãi cự này, Giang Mai cũng rất ngại mà trực tiếp nói thẳng trước mặt cụ Giang.
Cô ấy chỉ cười lên một cách thản nhiên, âm thanh và giọng điệu cũng trở nên dịu dàng hơn mấy lần.
“Bà nội, bà đừng có hiểu lầm cháu, cháu không hề dẫn dắt mọi người mắng Giang Mai, chỉ là cô ấy là một người con gái, lại chê cười những người con gái chúng cháu vô dụng. Là một người con gái, con cũng sẽ cảm thấy tức giận đấy ạ Vẻ mặt của cụ Giang trầm xuống: “Lời này của cô có nghĩ là, tôi đang bênh vực cho con bé à?”
ông có không có ạ” Giang Tiểu Bạch lắc Bà nội là người công bảng công chính nhất ạ, điều này mọi người ai cũng biết cả, có đúng không?”
đọi người: “
Công chính cái lông đấy.
€ó điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/798747/chuong-1722.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.