Không ngờ rằng, một buổi tiệc mừng thọ lại diễn ra như thế này……… 
Tiêu Túc lấy điện thoại ra, đang định gửi tin nhắn cho Giang Tiểu Bạch, ở phía sau lại có người vỗ vai cậu ta. 
“Trợ lý Túc, đang làm gì vậy? Ra ngoài lâu như vậy, tôi còn cho rằng cậu đang ở nhà vệ sinh chưa ra đấy. 
Tiêu Túc lấy lại tinh thần, quay đầu lại. 
“Tổng giám đốc Triệu.” 
“Đi thôi, mọi người ở trong phòng riêng đang đợi cậu quay về đấy.” 
Tiêu Túc hơi do dự, nghĩ đến Giang Tiểu Bạch, cuối cùng vẫn mím môi lại mà đi trở về cùng với tổng giám đốc Triệu. 
Khi Giang Tiểu Bạch trở lại, tiệc mừng thọ cũng sắp bắt đầu rồi. 
Đỗ Tiêu Vũ kéo lấy cánh tay của cô ấy một cái, nhỏ tiếng hỏi: “Con đi đầu vậy, con còn chạy lung tung ở một nơi như vậy, sợ ấn tượng của bà nội con đối với con chưa đủ tệ sao?” 
Nghe thấy vậy, Giang Tiểu Bạch lại tỏ vẻ dửng dựng mà nhún vai: “Mẹ à, không có tệ nhất, chỉ có tệhơn. Dù sao thì ấn tượng của bà nội đối với con dù có làm gì đi nữa cũng sẽ không tốt lên được đầu, cứ tùy theo bà thôi, hơn nữa con làm gì phải làm cho bà vui chứ?” 
Từ nhỏ người bà này đã không cho cô ấy một vẻ mặt tốt, là bởi vì cô ấy là một đứa con gái. 
Giang Tiểu Bạch không hề cảm thấy làm một người con gái có gì sai, thế nhưng thái độ của bà nội, luôn đem lại cho cô một loại cảm giác, rằng cô con gái chính là một việc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/798738/chuong-1713.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.