Giang Tiểu Bạch dắt bà ấy đi ra ngoài, sau đó hai người cùng lên xe, vừa lên xe bà ấy lại không nhịn được mà cằn nhằn.
“Việc gì mà quan trọng thế, hai đứa đã hẹn mà nó còn chưa tới à?”
“Tiểu Bạch, con không muốn ra mắt, việc con qua lại với bạn trai mẹ cũng không ngăn cản, không quản con, nhưng con chuyển toàn bộ đồ đạc qua nhà cậu ta rồi biến nhà mình thành cái gì vậy chứ, trong nhà cậu ta không có những thứ đấy à? Chẳng lẽ cậu ta nghèo lắm à?”
Giang Tiểu Bạch: “… Mẹ đang nghĩ cái gì vậy?”
Nhưng đúng là Giang Tiểu Bạch không biết Tiêu Túc có nghèo hay không, với lại đối với cô ấy, cậu ta có tiền hay không cũng chẳng quan trọng, Giang Tiểu Bạch cô không phải loại con gái tham vật chất.
Cô ấy có tiền của mình, có thể tự kiếm ăn, cho nên đối với cô ấy, đàn ông có tiền hay không không quan trọng.
Quan trọng là tính cách, phong thái và nhân phẩm của người đàn ông đó như thế nào.
Đỗ Tiêu Vũ nghiêm túc nhìn con gái mình, cô ấy kế thừa vẻ đẹp của bà ấy, dù bình thường không trang điểm thì ngũ quan vẫn rất đẹp, bây giờ trang điểm lên, mặc một cái váy khiến cô ấy càng thêm tỏa sáng.Theo lý thuyết, hẳn là dáng vẻ xinh đẹp này sẽ tìm được một người đàn ông rất tốt.
Nhưng Giang Tiểu Bạch có năng lực kiếm tiền, hơn nữa cô ấy cũng không quan tâm tới mấy chuyện khác cho nên vẫn độc thân tới tận bây giờ.
Mà Đỗ Tiêu Vũ cũng không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/798732/chuong-1707.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.