“Anh có ý gì hả?” Tiêu Túc vừa mới bắt máy, Giang Tiểu Bạch đã hùng hổ chất vấn.
Tiêu Túc đang lái xe, nghe thấy thế thì nhíu mày hỏi: “Sao vậy?”
“Tồi hỏi anh có ý gì hả! Tôi tới nấu cơm cho anh mà anh đối xử với tôi như vậy à?”
Tiêu Túc thực sự không hiểu chuyện gì, càng nhíu mày lại: “Nói rõ ràng đi”
“Tiêu Túc! Anh đừng có giả vờ nữa! Trong phòng bếp nhà anh chỉ có một cái nồi cơm điện, trừ cái đó ra thì không có gì nữa, à, còn có một cái tủ lạnh, nhưng tủ lạnh cũng trống trơn! Như thế mà anh bảo tôi nấu cơm cho anh à? Anh đang làm khó tôi đấy hả?”
“mm …. Tiêu Túc hơi dừng lại: “Bình thường tôi vẫn thế, làm đơn giản một chút là được”
“Đơn giản một chút là được???” Giang Tiểu Bạch nhìn căn bếp trống trơn, thật sự không biết nên nói gì mới phải, cô ấy nghĩ tới chuyện gì đó, không thể tin được mà hỏi: “Đừng nói là bình thường anh cũng nấu cơm như vậy đấy nhé?”
Không biết Tiêu Túc đang nghĩ gì, cậu ta khế ừ một tiếng.
Thấy cậu ta thừa nhận, Giang Tiểu Bạch thật sự không biết nên nói gì nữa, cô ấy không nói gì và im lặng một hồi lâu.
Một lát sau Tiêu Túc mới giải thích: “Bình thường tôi bận làm việc nên rất ít khi ăn cơm ở ^”
nhà: Trước đây, lúc cậu Dạ chưa bận chăm con, cậu ta đi theo cậu Dạ cũng rất bận, việc bị cậu Dạ cho làm việc tới nửa đêm là chuyện thường xảy ra, mà với một người đàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/798710/chuong-1685.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.