Dạ Âu Thần đặt điện thoại sang một bên, đi tới ôm lấy eo của cô, đụng vào chóp mũi của cô: “Đêm đã khuya, Giá Đỗ Nhỏ đã ngủ thiếp đi rồi.”
“Ừm, buổi tối hôm nay con bé rất ngoan, ngủ sớm như vậy” Hàn Minh Thư không cảm thấy có vấn đề gì cả, thậm chí còn khẽ gật đầu.
“Anh đã ôm con bé sang phòng bên cạnh.”
Nghe vậy, Hàn Minh Thư chớp chớp đôi mi thanh tú: “Phòng bên cạnh? Phòng bên cạnh không có người, để con bé ở đó một mình…
Ưm…. Không tốt đâu?”
Cô còn chưa kịp nói xong, Dạ Âu Thần đã cúi đầu hôn cô, bởi vì trong lòng Hàn Minh Thư đang lo lắng cho Giá Đỗ Nhỏ cho nên cô đã nhanh chóng đẩy anh ra, sau đó lại lần nữa nói: “Để Giá Đỗ Nhỏ ngủ một mình không an toàn, anh mau ôm con bé lại đây đi”
Dạ Âu Thần khẽ căn lên chiếc cổ trắng nõn của cô ấy, giọng nói trâm thấp: “Yên tâm, con bé ngủ rất say, trong vòng 4 tiếng sẽ không tỉnh lại”
“Nhỡ đâu…”
Hàn Minh Thư có chút nóng nảy, bởi vì cô cảm giác được bàn tay của Dạ Âu Thần đã sò vào trong chăn, bắt đầu di chuyển lung tung.
“Không có nhỡ đâu, mấy tối nay con bé đều như vậy…”
Giọng nói của Dạ Âu Thần càng thêm trầm thấp.
Hàn Minh Thư muốn chống cự, nhưng dưới sự thiêu đốt của Dạ Âu Thần, cơ thể cô bắt đầu có phản ứng, cô khẽ cắn lấy môi dưới, bàn tay vô thức nắm lấy cổ áo của đối phương: “Nhưng mà…
“Ưm” Cô bị anh hôn thật sâu, cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/798702/chuong-1676.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.