Thế là đến lúc xế chiều, sau khi Hàn Minh Thư xác định là Hàn Thanh đã nghỉ ngơi tốt thì mới gọi điện thoại cho anh ấy để nói chuyện này.
Hàn Thanh ở đầu bên kia im lặng một lúc lâu, nói ra một cái tên.
“Yến Uyển?”
Yến Uyển.
Nghe thấy cái tên này, phản ứng đầu tiên của Hàn Minh Thư là một cái tên thật dịu dàng.
Cô thản nhiên nói: “Em quên không hỏi tên cô ấy, đại khái là cô ấy cảm thấy xấu hổ cho nên không nói cho em biết tên của cô ấy là gì, hóa ra là tên là Yến Uyển à?”
“Có lẽ vậy, trong ấn tượng của anh thì hẳn là tên này, nhưng mà….”
Hàn Thanh dừng lại, sau đó lại giải thích với Hàn Minh Thư: “Nhà họ Hứa từng có mối quan hệ rất tốt với nhà họ Hàn chúng ta, cũng xem như là hai gia tộc, chỉ là sau khi mẹ qua đời chưa được bao lâu, nhà bọn họ bắt đầu di cư sang Canada, sau đó cả hai bên đều mất liên lạc, không ngờ rằng cô ta lại trở về, cũng không biết hai bác nhà họ ứa bây giờ thế nào, bọn họ cũng về sao?”
“Cái này…”
Hàn Minh Thư chỉ nói là nhìn thấy một mình người này, đại khái là Hàn Thanh không biết đối phương đã nghèo túng thành cái bộ dạng gì, cho nên cô đã miêu tả ngắn gọn lại một chút.
“Nghèo túng?” Hàn Thanh im lặng một chút, sau đó mới nói: “Có chuyện gì xảy ra vậy?”
“Cái này… Em cũng không rõ lắm” Hàn Minh Thư nhớ đến câu nói Hứa Yến Uyển nói với nhân viên công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/798691/chuong-1665.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.