“Không sao, cô cứ việc khóc lóc om sòm, tôi đều chiều cô”
Giang Tiểu Bạch nhìn vẻ mặt của anh ta thì càng cạn con mẹ nó lời, trước đó cô chỉ cảm thấy tên này hình như bị thiểu năng, bây giờ cô ấy cảm thấy, tên này chắc chắn bị thiểu năng.
“Khóc lóc om xòm xong thì uống chén rượu này đi?” Người đàn ông cười híp mắt, lại đem chén rượu giơ đến trước mặt cô ấy, Giang Tiểu Bạch cười ha ha hai tiếng, trực tiếp dội lên đầu người đàn ông.
“Rào.
Rượu lại một lần nữa chảy dọc theo trán người đàn ông, thế nhưng như vậy vẫn chưa khiến Giang Tiểu Bạch hài lòng, cô ấy cầm chén rượu đập lên đầu người đàn ông, sức lực rất lớn, người đàn ông đau đến nhíu mày lại.
“Không phải nói muốn để tôi cứ việc khóc lóc om xòm sai? Tôi thật sự muốn nhìn xem anh có thể chịu đựng đến trình độ nào?”
Nói xong câu đó, Giang Tiểu Bạch đập nát cái chén, sau đó cầm một mảnh vỡ đâm về phía thái dương của người đàn ông, nở một nụ cười vô cùng nguy hiểm, nhưng lại vô cùng quyến rũ.
Người đàn ông bị cô ấy mê hoặc đến thất điên bát loạn, thế nhưng khi nhìn thấy những mảnh vỡ chói lọi, suy nghĩ tiếc mạng vẫn khiến anh ta sinh ra cảm giác sợ hãi, anh ta gượng cười nắm lấy tay Giang Tiểu Bạch: “Chị gái nhỏ à, không phải chỉ là ời cô uống rượu thôi mà, cô đâu cần phải chơi lớn như thế? Lần này đâu phải là không thấy máu là không thể đây, chuyện thấy máu có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/798681/chuong-1655.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.