Đây là lần đầu tiên Tiêu Túc tiếp xúc thân mật với một cô gái như vậy, có chút không quen.
Nhưng dù sao anh cũng đã hứa với cô rồi, vì vậy đành cố gắng chịu đựng.
“Ừm”
Anh trầm giọng trả lời.
Giang Tiểu Bạch cẩn thận nhìn anh một cái, nhìn lên vết sẹo của anh. Vốn định nói gì đó nhưng cuối cùng vẫn không nói gì.
Bỏ đi, mẹ cô chắc cũng không đáng ghét như cô Hứa đó, lúc nào cũng lấy vết thương của người khác ra bới móc, vì vậy chắc cô cũng không cần nhắc trước chuyện này.
Nghĩ vậy, Giang Tiểu Bạch liền bước lên nhấn chuông cửa.
Chuông cửa vừa kêu không lâu, cửa liền mở ra. Mẹ Giang đứng ở trước sảnh nhìn hai người họ đầy cảnh giác.
Giang Tiểu Bạch cười ngọt ngào, gọi một tiếng: “Mẹ!”
Mẹ Giang không nhìn cô, ánh mắt trực tiếp quét về phía Tiêu Túc, vân đang một mực đánh giá anh.
Vẻ mặt Tiêu Túc bình tĩnh, không nhanh không chậm chào hỏi: “Bác gái, con chào bác!”
Mẹ Giang vấn luôn quan sát anh, híp mắt trả lời: “Cậu chính là bạn trai của con bé Tiểu Bạch nhà tôi?”
Tiêu Túc gật đầu, không tỏ ra có gì khác thường, đưa quà trong tay tặng cho mẹ Giang: “Lần đầu gặp mặt, con có chút quà biếu bác”
Nhưng mẹ Giang không hề nhận quà trong tay Tiêu Túc. Vì bà vẫn luôn quan sát anh,vậy nên khi nhìn thấy vết sẹo trên mặt Tiêu Túc, khóe môi bà khẽ động, nhưng cuối cùng vẫn không nói gì.
Giang Tiểu Bạch sợ rằng mẹ cô sẽ nói ra gì đó, vội vàng vừa nhận lấy đồ trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/798639/chuong-1613.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.