Nhưng sau khi ngẫm lại anh ta lại cảm thấy không có khả năng, giọng điệu của cô có vẻ vô cùng sốt ruột, nên chắc chắn có chuyện gì đó cần mình giúp đỡ.
Đang suy nghĩ, một bóng người như cơn gió bay vào quán cà phê, sau đó nhìn xung quanh.
Tiêu Túc liếc mắt một cái liền nhận ra Giang Tiểu Bạch.
Áo T-shirt oversize màu trắng cùng quần ống rộng, tóc buộc hờ hững, nhìn vô cùng lôi thôi lếch thếch.
Đây là lần đầu tiên Tiêu Túc thấy một cô gái không thèm để ý tới hình tượng của mình như vậy.
Nói chung, có rất nhiều cô gái không thèm để ý tới hình tượng của mình, nhưng bất cứ dịp nào cũng không thèm để ý tới hình tượng của mình thì có lẽ cũng chỉ có mình Giang Tiểu Bạch.
Lúc Tiêu Túc đang đánh giá cô ấy, thì Giang Tiểu Bạch đã tìm được Tiêu Túc, cô ấy nhanh chóng chạy tới chỗ cậu ta, sau đó kéo cái ghế trước mặt cậu ta rồi ngồi xuống.
“Này, anh Tiêu. sao anh đến sớm vậy”
Tiêu Túc nhếch đôi môi mỏng, lạnh lùng nói: “Cô đến muộn mười một phút hai mươi giây.”
“Ớ?” Giang Tiểu Bạch lúng túng nghiêng đầu: “Bị tắc đường, xin lỗi nha”
Cô ấy cũng không bao biện cho việc mình đến muộn, xin lỗi xong thì ngồi xuống, nâng trà sữa lên dò hỏi: “Đây là gọi cho tôi đúng không?”
Tiêu Túc nghe không rõ gật đầu.
“Không hợp khẩu vị thì có thể gọi ly khác”
“Không đâu, tôi thích trà sữa lắm, cảm ơn”
Thời tiết bây giờ oi bức, Giang Tiểu Bạch chạy một đường tới đây nên cả người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/798631/chuong-1605.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.