“Phương Đường Đường, cậu đang đùa tớ à? Sao tớ có thể chọn cách ngoan ngoãn đi xem mắt chứ? Hơn nữa, cái lựa chọn tồi còn lại kia nữa?
Nói mẹ tớ biết là tớ đã có bạn trai? Tớ không hề có bạn trai, được chứ?”
Phương Đường Đường đứng một bên chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: “Cho hỏi cậu là con ngốc hả? Cậu không có bạn trai thì không biết tạo ra một tên sao?”
Tạo ra một tên…
Giang Tiểu Bạch nhếch mép cười khẩy: “Tạo làm sao? Tớ là cỗ máy chế tạo bạn trai à? Sau đó mở sạp bán sỉ luôn hả?”
“Giang Tiểu Bạch, uổng cho cậu là một tác gia lớn đấy, sao tới lúc quan trọng đầu óc lại không vận động tí nào vậy? Cậu nói với mẹ là cậu có bạn trai rồi, không muốn đi xem mắt, tiếp đó kiếm một người giả trang thành bạn trai cậu không phải là xong rồi à? Còn chuyện bức hôn hay gì đó là chuyện của tương lai, yêu đương hẹn hò cũng phải có trình tự chứ? Quá trình cọ sát và tìm hiểu lẫn nhau cũng cần thời gian đi? Cho dù thực sự bị ép cưới, đến lúc đó nếu hết cách rồi, thì cậu cứ nói tính tình hai người không hợp, đã chia tay nhưng quên nói. Tóm lại binh đến tướng chặn, nước đến đất ngăn, tìm cách giải quyết việc trước mắt cái đã”
Phương Đường Đường cứ như một vị quân sư quạt mo đứng một bên thông não cho Giang Tiểu Bạch. Giang Tiểu Bạch là do sợ mẹ cô ấy quá nên nhất thời mới không nghĩ ra biện pháp xử lý thỏa đáng. Vừa nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/798629/chuong-1603.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.