Cô vất vả chăm sóc anh ta nửa ngày trời, cuối cùng lại bị anh ta chiếm tiện nghi, chiếm tiện nghi coi như cũng bỏ qua đi nhưng lại còn coi cô là người phụ nữ khác nữa.
Đúng là vô cùng đáng ghét.
Nghĩ đến đây, Giang Tiểu Bạch không nhịn được giơ tay lên dùng lực giãn trán của Tiêu Túc ra.
Có lẽ là cô làm mạnh tay nên lông mày Tiêu Túc vừa mới giãn ra đã lập tức nhăn lại. “Hứ, tôi kéo trán anh ra như vậy là tôi có lòng tốt anh hiểu không?”
Giang Tiểu Bạch phát sầu, cô nhìn bàn tay mình không rút được ra, lẽ nào đêm nay cô lại phải ngồinhư thế này sao?
Nhưng sự thật đã chứng minh Giang Tiểu Bạch giống như cỏ đuôi chó, cho dù không ai quan tâm đến, tùy tiện vứt ở đây đó thì cũng sống ngon lành được.
Lúc đầu Giang Tiểu Bạch còn chán ghét nhưng về sau thì cô dựa và sô pha và cứ như thế ngủ đi, chỉ một lát sau là cô đã ngủ được.
Tiêu Túc cảm thấy cơ thể mình vô cùng tê mỏi, đầu đau đến như sắp vỡ ra. Tay của anh ta hình như đang nằm chặt thứ gì đó. Mi mắt của anh ta rất nặng, phải cố gắng hết sức Tiêu Túc mới mở được mắt ra.
Thứ đầu tiên đập vào mắt anh ta là một không gian xa lạ.
Nói là xa lạ nhưng hình như cũng có một chút quen mắt, hình như anh ta đã gặp nó ở đâu rồi.
Nhưng Tiêu Túc lại không nhớ ra đây là đâu, mi tâm của anh ta vô cùng đau nhức. Tiêu Túc muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/798577/chuong-1550.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.