Lúc đó trong lòng Tiêu Túc hạnh phúc bao nhiêu thì lúc này đây lại đau khổ bấy nhiêu.
Cậu ta đóng hộp lại, lần nữa cất nó về rồi tiếp tục lai xe.
Hơn mười phút sau, xe dừng ngay trước một quán bar.
Cậu ta dừng lại đây một cách ngẫu hứng. Cậu ta vốn định lái xe về ngay nhà nhưng khi thấy quán bar thì lại cảm thấy lúc này uống vài ly có vẻ cũng không Mượn rượu giải sầu sao? Hơ, nếu là Tiêu Túc của trước kia có lẽ sẽ không làm như vậy nhưng hôm nay. Cậu ta lại đột nhiên cảm thấy có lẽ mình có thể thử một lần.
Cùng lúc đó, ở cửa có hai cô gái đang lồi lôi kéo kéo.
Trời ơi, mình còn rất nhiều bản thảo chưa viết Trong tuần này mình mà còn không giao bản thảo thì biên tập của mình sẽ giết mình mất. Cậu thương xót mình đi, một mình cậu đi vào thôi có được không? Giang Tiểu Bạch mặc một chiếc áo Tshirt lớn màu trắng và một cái quần rộng thùng thình, ra sức chống lại sự lôi kéo của bạn thân, Bạn thân của cô ấy nói người đàn ông cậu ấy thích đang uống rượu trong quán bar mà cậu ấy không dám vào. Nẵng nặc kéo cô ấy đến đây cho đông đủ, mà nguyên nhân chính là do cô ấy lôi thôi lếch thếch khiến đàn ông không có hứng thú nên dẫn theo cô ấy thấy rất yên tâm? Thánh lôi thôi lếch thếch!
Giang Tiểu Bạch cảm thấy mình đúng là một người không cẩn thận khi kết bạn.
Thế nên mới có một người bạn rác rưởi như Phương Đường Đường,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/798569/chuong-1542.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.