Có một câu nói thế nào ấy nhỉ? Không có bạn khác giới đơn thuần chỉ có một tên giả ngốc, một tên có đánh chết cũng không nói.Mà cô ấy không thể nào giả ngốc và Tiêu Túc cũng không thể không nói cho nên hai người họ được định sẵn là không thể nào làm bạn?
Tiểu Nhan nghĩ đến đây thì trong lòng có hơi thấy tiếc nhưng cô ấy mau chóng kiên định trở lại. Nếu làm bạn khiến Tiêu Túc còn sót lại một chút hy vọng thì thà là cắt đứt nhanh chóng còn hơn. “Ừ.” Tiêu Túc mỉm cười gật đầu, ánh mắt nhìn quanh trong quán một vòng: “Sao hôm nay ít người vậy? Có phải dạo này lười biếng rồi không?”
Giọng điệu của cậu ta kèm theo một chút cưng chiều, Tiểu Nhan quan sát thấy dưới vành mắt của cậu ta có một màu xanh nhạt. Chắc là do không nghỉ ngơi đầy đủ, hơn nữa khoảng thời gian này không gặp trông cậu ta hình như lại ốm hơn trước rất nhiều.
Tiểu Nhan chỉ có thể lên tiếng giải thích: “Hôm nay là thứ hai nên chắc mọi người đều đi làm cả rồi. Đợi đến trưa chắc sẽ khá hơn một chút.”
Hai người trò chuyện một lúc thì Tiêu Túc đút tay vào túi, thật ra lần này cậu ta trở về có mang quà cho Tiểu Nhan. Vừa xuống máy bay cũng không đi đầu chỉ muốn đến gặp mặt cô ấy rồi xem thử có cơ hội để cô khô tặng quà cho cô ấy không.
Ngay khi Tiêu Túc đang định lấy quà ra, chuẩn bị giống như một người không có việc gì tặng cho Tiểu Nhan thì La Tuệ Mỹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/798567/chuong-1540.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.