Một ngày này, ông cụ Uất Trì và Đậu Nành đứng một bên chọc Giá Nhỏ, Hàn Minh Thư ở bên cạnh trông chừng nghe thấy tiếng cười khanh khách của Giá Nhỏ trong lòng cô cũng cảm thấy an ủi, nhưng nhịn không được có hơi âu sầu.
Sao cô cảm thấy nụ cười này của Giá Nhỏ cứ ngốc ngốc vậy? Giá Nhỏ sẽ không…có một ý nghĩ hiện ra trong lòng, nhưng Hàn Minh Thư không dám nghĩ cũng không dám nói.
Dù sao Đậu Nành quá thông minh, lúc sinh ra không giống với Giá Nhỏ thế này, ai chọc cũng ngốc nghếch cười lên.
Biểu hiện của Giá Nhỏ thật sự quá ngu ngốc rồi, mong rằng nó chỉ là ngây thơ mà thôi.
Nhưng suy nghĩ của tên nhóc Đậu Nành khốn kiếp này vậy mà lại giống với cô, không chỉ nghĩ giống mà còn nói ra, nó mở to một đôi mắt nhìn Hàn Minh Thư nơi. “Mẹ ơi, con thấy em gái hình như có hơi ngốc?Nói xong, cậu nghiêng nghiêng đầu, trên mặt tràn đầy vẻ đáng yêu, tỏ vẻ con vô tội con không sai.
Hàn Minh Thư suýt tý hộc máu.
Ngược lại ông cụ Uất Trì bên cạnh nghe không nổi nữa, nhịn không được duỗi tay gõ nhẹ lên đầu Đậu Nành: “Thằng nhóc thúi này nói bậy gì vậy hả? Đó là em gái cháu, cái gì mà có hơi ngốc hả?”
Đậu Nành che lại cái đầu bị gõ phát đau của mình, cực kỳ đáng thương hừ một tiếng: “Cháu chỉ là nói vậy thôi, ông cố ngoại, sao ông hung quá vậy, có Giá Nhỏ rồi thì ông không cần Đậu Nành nữa sao?”
“Em gái là con gái, cháu làm anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/798559/chuong-1532.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.