Trong lúc Tiểu Nhan đang nghi hoặc chưa thể đưa ra quyết định, thì từ bên ngoài văn phòng có tiếng gõ cửa truyền tới. “Cậu Hàn.”
Một giọng nam từ bên ngoài truyền vào trong, phávỡ toàn bộ bầu không khí ở bên trong.
Tiểu Nhan sững sờ ngây người ra ba giây, rồi cô ấy đột ngột đứng dậy, cách Hàn Thanh rất xa, khi cô ấy cuống cuồng đến mức không biết chạy đi đâu để trốn, thì trông thấy bên cạnh có một chỗ nghỉ ngơi, cô ấy liền đẩy cửa bước vào trốn luôn mà không cần suy nghĩ thêm gì cả.
Hàn Thanh: “…
Mắt anh ấy đã chứng kiến toàn bộ hành động của cô gái nhỏ từ nãy đến giờ, nhìn chẳng khác gì một chú chuột kho thóc đi ăn vụng rồi bị bắt quả tang.
Anh ấy khẽ họ một tiếng, giọng nói khàn khàn, vừa chỉnh trang lại cúc áo sơ mi của mình vừa mở miệng nói: “Vào đi.” Chẳng qua chỉ là ngay lúc anh ấy mở miệng, anh ấy đã hoàn toàn trở lại với khuôn mặt vô cảm, giọng điệu thì lạnh nhạt, bộ dạng không chút dao động. Cao Tầng đứng đợi ở cửa cuối cùng cũng đẩy cửa ra đi vào bên trong.
Khi Cao Tầng bước vào bên trong, anh ta cảm thấy rõ ràng có gì đó không hợp lý cho lắm, bởi vì bình thường khi anh ta đến, thì cậu Hàn vẫn luôn ngồi ở bàn làm việc phía bên kia. Nhưng hôm nay anh ta lại ngồi trên sofa, hơn nữa quần áo thoạt nhìn dường như có vẻ hơi xộc xệch?
Cao Tầng có chút hoảng hốt!
Tin đồn truyền đi dạo gần đây anh ta cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/798523/chuong-1496.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.