Hàn Thanh đưa thuốc cho cô: “Tự mình bôi được không? Thuốc này trị thương rất tốt, còn giúp giảm nhiệt giảm đau. Nếu có thể bôi thì cố mà bôi, không bôi được bảo tôi giúp cô.”
Không cần, tôi tự làm được.”
Nhờ vả anh ta là chuyện không thể. Tiểu Nhan chỉ có thể vội vàng cầm lấy lọ thuốc đi vào nhà tắm.
Lúc bôi thuốc Tiểu Nhan mới phát hiện việc thoa thuốc sau lưng quả thực rất khó khăn. Tuy có thể với tay đến nhưng bôi không được đều, hơn nữa còn không khống chế được lực tay nên sẽ bị đau.
Nhưng cô vẫn kiên nhẫn hoàn thành công việc.
Bôi thuốc xong mà cô cảm thấy vết thương còn tồi tệ hơn.
Cô mặc lại quần áo để đi ra ngoài, trả lọ thuốc.
cho Hàn Thanh.
“Được rồi?”
Tiểu Nhan xấu hổ gật đầu.
;Ữm 7 Xử lý xong vết thương rồi, hai người im lặng nhìn nhau. Tiểu Nhan cảm thấy bầu không khí lặng thỉnh này thật xấu hổ. Hàn Thanh đưa di động của Tiểu Nhan cho cô.
“Cũng muộn rồi. Gọi cho mẹ cô đi, báo bình an.”
Tiểu Nhan như bừng tỉnh từ giấc mộng, gật đầu: “Ừm”
Kể từ khi Tiểu Nhan và Lý Tư Hàn ra ngoài La Tuệ Mỹ đã rất lo lắng, sau đó hối hận vì bà thấy mình không làm tròn trách nhiệm của một người mẹ.
Rõ ràng bà đã cùng Tiểu Nhan thảo luận một lần, bà luôn cảm thấy Lý Tư Hàn có vấn đề sao còn để Tiểu Nhan ở cùng cậu ta.
Thời gian trôi qua, tâm trạng lo lắng của La Tuệ Mỹ càng ngày càng nghiêm trọng, bà không muốn mở cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/798498/chuong-1471.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.