Đậu Nành chớp mắt, cặp mắt đen lay láy tựa như hồ nước sâu. “Đi với mẹ. “Bạn nhỏ, mẹ cháu đâu?” “Chú tìm mẹ cháu làm gì a?” Câu hỏi này khiến Lý Tư Hàn sửng sốt. Anh ta tưởng rằng bạn nhỏ trước mặt sẽ chỉ cho anh taphương hướng, sau đó anh ta liền mang nó đi. Không ngờ rằng cậu bé lại hỏi anh ta muốn tìm mẹ nó làm gì. Anh ta chỉ có thể nhẹ giọng giải thích: “Chú mang cháu ra chỗ mẹ “Sao phải ra chỗ mẹ ạ? Cháu ngồi đây không được a?” Lý Tư Hàn thấy thằng bé này hơi cố chấp, cuối cùng đành gật đầu: “Được chứ. Tất nhiên là được. Cháu ăn mì không? Chú mời cháu?” “Được a?” Đậu Nành nghiêng đầu, vẻ mặt vô tội: “Chủ nói muốn mời cháu ăn mì. Chú là chủ cửa hàng a?” “Ừm.” Lý Tư Hàn thấy thằng bé đáng yêu, gật đầu một cái liền duỗi tay sờ đầu Đậu Nành. Nhưng chưa kịp đụng vào đã bị cậu bé lùi về sau né tránh. Đậu Nành mắng thầm trong bụng. Giây đầu tiên Lý Tư Hàn chưa kịp phản ứng. Giây tiếp theo nghe vậy liền biến sắc, đôi môi không kiềm chế được mà run lên. “Cháu, cháu vừa nói gì? Mẹ cháu mặc áo hoodie vàng? Bạn nhỏ, cháu nói thật không?” “Thật ạ.”Đậu Nành nghiêng đầu, cười hì hì. Lý Tư Hàn: Đậu Nành thấy người đàn ông mặt cắt không còn hột máu, sau đó biến thành vừa xanh vừa trắng, giống như đang chịu đựng điều gì kinh khủng lắm, môi cũng run rẩy không ngừng. “Chú ơi, chú làm sao vậy?” Đậu Nành tò mò hỏi. Lý Tư Hàn
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]