Chỉ là lúc đó, cô cũng không biết phải làm sao, theo bản năng mà chạy mất, căn bản không có nghĩ tới từ chối anh ta.
“Sợ hãi rồi sao?”
Tô Cửu liếc cô ấy một cái, buồn cười hỏi một câu Tiểu Nhan không nói chuyện.
“Em sợ cái gì chứ? Thích anh, thì phải có dũng khí đứng bên cạnh anh ta không phải sao?”
Nghe câu nói ấy, Tiểu Nhan bỗng chốc ngẩng đầu Em không muốn cùng anh ta sóng vai, thì làm sao có thể trở thành người của anh ta được chứ? “Nhưng là…” Tiểu Nhan có chút không xác định mà cần môi dưới: Em cảm thấy bản thân mình quá kém cỏi, có chút không xứng với anh ấy. Định nghĩa của xứng là gì?Gia thế? Diện mạo? Hay là tính cách? Theo suy nghĩ của chị, tấy cả những thể đó đều không phải, mà sự lưỡng tình tương duyệt của hai người, còn có dũng khí của hai người cùng nhau đổi mặt với khó khăn. Tuy rằng hiện thực xã hội có rất nhiều chuyện vô cùng tàn khốc, làm cho chúng ta không dám đối mặt với hiện thực, nhưng mà nói thật chị đã kết hôn nhiều năm như vậy, lúc chị nhìn chồng mình, chị liền cảm thấy bản thân mình còn niềm tin vào tình yêu.
“Tình cảm của vợ chồng chị thật tốt. Từ đáy lòngTiểu Nhan cảm thấy hâm mộ.
“Em rồi cũng sẽ có ngày này, hãy đặt niềm tin vào bản thân mình.”
Không thể không nói, Tô Cửu thật là một người vô cùng tri kỷ. Sau khi chở Tiểu Nhan đến địa điểm tổ chức buổi tiệc, Tô Cửu cùng Tiểu Nhan xuống xe, bởi vì đi giày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/798438/chuong-1411.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.