Tiểu Nhan cũng không nghĩ tới nhân viên lễ tân sẽ gọi điện thoại cho Tô Cửu, nên là lúc đối phương đang nói chuyện, cô ấy nhanh chóng cao giọng nói: “Thư ký Tô à, tôi là Tiểu Nhan đây, cô đã đặt mì sợi ở cửa hàng nhà chúng tôi, có cần tôi đưa lên tầng cho cô không? Nếu như không tiện, cô xuống đây lấy cũng được.”
Nghe được đối phương nói ra danh tính của mình, Tô Cửu liền đổi giọng.
“À thì ra là tới đưa mì sợi, vậy cô cứ để cô ấy đi thang máy lên đây đi.”
Sau khi cúp điện thoại, nhân viên lễ tân dùng ánh mắt kỳ quái nhìn chằm chăm vào Tiểu Nhan.
“Cô cứ đi thang máy phía bên kia kìa, thư ký Tô đang ở trên tâng chờ cô rồi.”
!“Cảm ơn.”
Sau khi vào trong thang máy, Tiểu Nhan đang bình tĩnh thì trở nên lo lắng bất an.
Trước khi đến đây cô ấy đã tự làm xong công tác tư tưởng cho mình, nói với mình không cần khẩn trương, dù sao mục đích chính của cô ấy đến đây cũng chỉ để đưa đồ ăn, thể hiện một chút áy náy với lòng biết ơn mà thôi, cũng không có ý định gì khác. Cho nên không cần phải lo lắng, cứ làm mọi việc như bình thường là được. Trước khi ra khỏi thang máy, Tiểu Nhan đã ở bên trong hít thở sâu rất nhiều lần.
Ngay lúc ra khỏi thang máy, ở bên ngoài đã có người tiếp đãi đứng chờ cô, nhưng lại là một khuôn mặt xa lạ: “Chào cô, xin hỏi cô là cô Chu, Chu Tiểu Nhan sao?”
Nhìn thấy người phụ nữ xa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/798417/chuong-1390.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.