“Tôi đoán hôm qua cô đã ở nhà nghỉ ngơi một ngày, hôm nay sẽ đến của hàng mỳ, thực sự không nghĩ tới vậy mà tôi đã đoán đúng.”
Lúc nhìn thấy Lâm Hứa Chính, Tiểu Nhan hơi sửng sốt một chút, sau đó cảm thấy vô cùng cảm kích, hai vợ chồng nhà họ Chu cũng từ bên trong chạy ra, đặc biệt là ba Chu, ông ấy nhiệt tình cầm lấy tay của người ta.
“Cậu Hứa Chính, chào mừng cậu đã tới cửa hàng ăn nhỏ nhà chúng tôi…”
Tiểu Nhan: “…
La Tuệ Mỹ: “…”
Hai người cùng biểu cảm thể hiện ý coi thường, ông ấy có thể mất mặt đến mức này sao?!
Ngược lại là Lâm Hứa Chính, khách khí bắt tay với ba Chu, sau đó lên tiếng trước nói với ba Chu: “Vậy lên tầng hai đi ạ, ở đây đông người rất khó nói chuyện.”
“Được, được thôi.”
Sau khi lên tầng hai, ba Chu mang trà quý mình cất từ lâu rồi ra pha cho Lâm Hứa Chính, sau đó ngồi chào hỏi Lâm Hứa Chính, rồi nói lời cảm ơn với anh ta, thậm chí còn nói hôm nào đó muốn đến thẳng nhà anh ta để cảm ơn, nếu không thì sẽ không thể hiện thành ý.
La Tuệ Mỹ cũng hoàn toàn đồng ý.
Lâm Hứa Chính nhìn qua Tiểu Nhan ngồi ngoan ngoãn ở bên cạnh, cười nhạt một tiếng: “Chú dì à, thật ra hai người không cần phải khách khí như thế, chuyện này đối với cháu mà nói chỉ là tiện tay mà thôi, cháu chỉ là giúp đỡ mở cửa và gọi điện thoại thôi, nếu lại đổi lại là người khác, chắc chắn cũng sẽ làm như thế, với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/798414/chuong-1387.html