Hàn Minh Thư lắc đầu phủ nhận: “Chỉ là đi kiểm tra vậy thôi, để cho mọi người a cứ yên tâm, đứa nhỏ không sao cô không cần lo lắng.”
“Vậy thì tốt” Tiểu Nhan thở phào nhẹ nhõm, sau đó đi tới.
“Đêm nay Đậu Nành không có ở đây, tôi với cô ngủ chung đi” Hàn Minh Thư dừng lại, nhớ tới hai người đã lâu không có ngủ cùng nhau, cô từng cùng Tiểu Nhan chen chúc trên giường lớn để ngủ khi còn chưa sinh Đậu Nành, buổi tối hai người có khi nói chuyện rất lâu, luôn nói không xong.
“Được chứ”
Thời gian trôi qua nhiêu năm, Hàn Minh Thư cũng rất nhớ cảm giác này.
Vì vậy hai người cởi áo khoác ra, chen chút với nhau, bởi vì là mùa đông nên ở bên nhau rất ấm, có thể nói là sưởi ấm cho nhau.
Tuy nhiên, bởi vì Hàn Minh Thư đang mang thai nên động tác của Tiểu Nhan vô cùng nhẹ nhàng, cô ấy không dám siết quá mạnh vì sợ làm cho Minh Thư Hàn đau.
Một lúc sau, hơi ấm trong chăn bắt đầu bốc lên.
Tiểu Nhan thở dài.
“Tôi nhớ khi mới ra nước ngoài, chúng ta đã quấn lấy nhau như bây giờ. Lúc đó… cô cũng vừa mới mang thai”
Nhớ lại lúc trước mắt, trước mắt Hàn Minh Thư cũng xuất hiện hình ảnh vài năm trước, lúc đó…
sau khi rời khỏi Dạ Âu Thần thì cô cũng ra nước ngoài, không ngờ Tiểu Nhan lại đi cùng.
Sau đó, có thể nói là đã sống chung với cô ấy.
Trong rất nhiều giấc mơ nửa đêm không thoải mái của mình, Tiểu Nhan không biết đã an ủi cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/798359/chuong-1332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.