Cuộc nói chuyện giữa hai người không khỏi khiến hai người nhà họ Chu nghi ngờ, cha Chu có quen biết với Tiêu Túc, biết cậu ta là cánh tay phải của cậu Dạ, hầu như cậu Dạ đi đâu thì cậu ta cũng đi theo đó.
Vì vậy, tối nay khi cậu Dạ đến tiệm mì của con gái ông ấy, Tiêu Túc làm trợ lý đi theo cũng là chuyện bình thường, nếu đã đến đây rồi thì mua quà tặng cũng là điều hợp lý nên cha Chu cũng không nghĩ nhiều như vậy.
Sau khi món quà được trao, ba Chu nhanh chóng chào Tiêu Túc và mời cậu ta ngồi xuống.
Đối mặt với cha mẹ của Tiểu Nhan thì Tiêu Túc cũng không được tự nhiên, có chút không thể buông lỏng bản thân, ngồi trước mặt họ cũng rất gò bó.
“Trợ lý Tiêu, tiểu tổng giám đốc Dạ làm việc ở đây thì tổng giám đốc Dạ sẽ tức giận sao?”
Ngay khi Tiêu Túc vừa ngồi xuống thì cha Chu đã hạ giọng cẩn thận hỏi.
Hết cách rồi, ông ấy thực sự không thể đoán ra được tâm tình của tổng giám đốc Dạ, và cho dù không hiểu thì ông ấy cũng không dám hỏi thẳng. Nhưng mà với trợ lý Tiêu thì lại khác, cậu ta dễ nói chuyện hơn.
Quả nhiên, sau khi nghe ông ấy hỏi thì Tiêu Túc đã mở miệng giải thích cho ông ấy một cách nghiêm túc và trịnh trọng.
“Giám đốc Chu đừng lo lắng, Đậu Nành và Tiểu Nhan đã ở bên nhau nhiều năm rồi, hơn nữa mối quan hệ của họ cũng rất tốt, cậu Dạ sẽ không tức giận.”
Cậu Dạ nào dám tức giận, mợ còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/798325/chuong-1298.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.