Mãi đến khi Đậu Nành không thể chịu đựng được nữa thì mới có thể dừng lại.
“Ừ!” Hàn Minh Thư liên tục gật đầu đồng ý với suy nghĩ của Tiểu Nhan: “Rất có cảm giác!”
Đậu Nành đi bước nhỏ, trên tay còn cầm theo một mâm đồ ăn rồi bước ra ngoài nói: “Cha mẹ, đợi con ở đây một lát, con đi mang đồ ăn ra ngoài.
“Được rồi.” Hàn Minh Thư vẫy vẫy tay sau nhẹ giọng nói: “Cẩn thận nhé.”
Sau đó, mọi người cứ nhìn chằm chằm vào Đậu Nành, sau khi nhìn thấy cậu giao đồ ăn thì ba cô gái ở bàn đó đã bị Đậu Nành thu hút ngay lập tức.
“Ah ah ah ah, nhóc đáng yêu quá! Em làm việc ở đây hả?”
“Quái, trên đời này còn có cậu nhóc đáng yêu thế này sa! Cậu bé làm việc ở đây à, trời ơi, thật không chịu nổi mà!”
“Cậu bé dễ thương, chúng ta chụp một bức ảnh được không?” Đậu Nành lịch sự từ chối người bên kia: “Không được đâu chị gái xinh đẹp, mẹ em sẽ ghen đấy.
Chị gái: “Buồn quá, mình vậy mà lại bị một cậu bé dễ thương từ chối như vậy. Mình muốn treo ở quán mì này luôn, các cậu không được phép cản mình đâu nhé.”
“Không sao đâu, bọn mình sẽ không ngăn cản cậu, sau khi nhìn thấy một tên đẹp trai nhỏ nhắn đáng yêu như vậy thì cậu chết cũng không tiếc!”
“Đau lòng bạn tôi quá! Đồ bạn xấu đáng ghét, vậy mà không trân trọng bạn thân như thế này!”
Những cô gái ở bàn đó đều là lửa nữ sinh còn đang cắp sách đến trường, tràn trề sức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/798323/chuong-1296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.