Chúng ta đi một lát rồi quay lại, để nhờ y tá chăm nom một hồi”.
Tiểu Nhan dưới ánh mắt bướng bỉnh của cha Châu khẽ gật đầu.
Sau đó, Tiểu Nhan đưa Đậu Nành và La Tuệ Mỹ ra khỏi bệnh viện và chạy nhanh đến quán mì.
Mọi việc xong xuôi, La Tuệ Mỹ và Tiểu Nhan chia làm hai đường, bà ấy quay lại bệnh viện còn Tiểu Nhan đưa Đậu Nành vê nhà nấu cơm.
Ban đầu, Tiểu Nhan định để Đậu Nành về thẳng nhà, cô ấy sẽ về nhà tự nấu ăn. Tuy nhiên, Đậu Nành bí ẩn lấy ra một túi hành lý nhỏ từ trong cốp xe và nháy mắt với cô.
“Con… định dựa dẫm vào dì Tiểu Nhan sao?” Đậu Nành ngây thơ chớp chớp mắt: “Có được không dì Tiểu Nhan?”
Về phía ông ngoại, cậu đã nói với ông ấy rằng cậu sẽ đi cùng với dì Tiểu Nhan một thời gian, sau đó sẽ quay lại để đi cùng với ông ngoại. Về phần Uất Trì Thần thì ông ấy đã lâu không về Việt Nam rồi, gần đây ông có con gái Tổng An đi theo bên cạnh.
Không có cháu trai đi cùng nhưng lại có một cô con gái, tuy rằng cô con gái này vẫn hung dữ và không có thái độ tốt với ông ấy nhưng mà tình huống này cũng đủ khiến Uất Trì Thần vui vẻ.
“Tất nhiên rồi, Đậu Nành có thể ở nhà dì Tiểu Nhan bao lâu cũng được.
Sau đó, Tiểu Nhan mang chiếc túi hành lý của Đậu Nành rồi dẫn cậu lên lầu. Sau đó khi đi lên lầu thì Tiểu Nhan tình cờ gặp dì Trương, người hàng xóm luôn luôn rảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/798317/chuong-1290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.