Sau khi ngồi xuống, Tiểu Nhan nhìn phòng lớn như vậy, có chút bất lực nhìn Đậu Nành.
“Đứa nhóc này, chúng ta chẳng qua chỉ có hai người tới ăn cơm mà thôi, cháu làm sao lại đi gọi một phòng to lớn như vậy? Tuổi còn nhỏ mà xa hoa như vậy cũng không phải chuyện tốt đâu nha, cho dù là có tiền, cũng phải tiết kiệm một chút có biết hay không hả?”
“Cháu biết rồi ạ dì Tiểu Nhan, lần sau cháu sẽ không như vậy nữa~” Đậu Nành nhe đầu lưỡi về phía Tiểu Nhan, bộ dáng cháu đã biết sai rồi.
Biết sai có thể sữa, Tiểu Nhan cũng không tiện trách cứ cậu nữa.
Hai người ngồi xuống chọn món, sau đó Tiểu Nhan phát hiện Đậu Nành gọi rất nhiều, không khỏi nhíu mày: “Vừa rồi không phải dì mới nói với cháu, có tiền cũng không nên sài lung tung sao? Chúng ta chỉ có hai người, cháu gọi nhiều như vậy, làm sao ăn cho hết đây hã?”
Đậu Nành không nghe lời cô ấy, vẫn là theo ý mình gọi món với nhân viên phục vụ, Tiểu Nhan nhịn lửa không nổi giận trước mặt nhân viên phục vụ.
Chờ nhân viên phục vụ đi rồi, Tiểu Nhan mới lên tiếng trách cứ.
“Đậu Nành, cháu bị sao vậy? Không phải vừa rồi đã hứa rất tốt sao? Sao lúc này lại.. “
“Dì Tiểu Nhan, dì đợi thêm một chút thì sẽ biết thôi”
Tiểu Nhan vẻ mặt mơ hồ.
Cô ấy biết cái gì?
“Ông Hàn, vị này mời..”
Ngay khi Tiểu Nhan nghỉ hoặc ý tứ trong lời nói của Đậu Nành, ngoài cửa truyền đến thanh âm của nhân viên phục vụ, sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/798307/chuong-1280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.