Một thanh âm cao ngất đột nhiên vang lên, làm mọi người hoảng sợ, Ba Chu khoa trương nhất, ông ấy sợ tới mức đũa đều rơi lộp cộp xuống dưới đất.
Tiểu Nhan: “..”
Mặt không chút thay đổi lấy một đôi đũa cho Ba Chu, sau đó nhặt đôi đũa rơi xuống đất lên và đặt nó trở lại trong túi.
“Ôi, trời ơi!” La Tuệ Mỹ từ trong phòng tắm nhanh chóng vọt tới trước mặt Đậu Nành, nhìn trái rồi lại nhìn phải nhìn chằm chằm, “Con chào Bác gái Chu ạ ~” Đậu Nành khom lưng, lại bắt đầu lễ phép chào hỏi. “Bác gái Chu?
Cháu còn biết bác sao?” La Tuệ Mỹ cười tủm tỉm, nhịn không được đưa tay chạm vào hai má Đậu Nành, Đậu Nành không né tránh, mặc cho ngón tay La Tuệ Mỹ nhẹ nhàng chọc vào mặt cậu, đứa nhỏ hai má phúng phính như trứng cao su cảm giác rất đã, khiến La Tuệ Mỹ nhịn không được lại chọc chọc, lại chọc chọc.
Mà Đậu Nành vẫn cười rất vui, giống như một chút cũng không ngại.
Tiểu Nhan ở một bên nhìn.
“Nhan Nhan, đây… Đây không phải là con trai của con đó chứ?”
Ba Chu: “..”
Tiểu Nhan: “..”
Từ lời La Tuệ Mỹ nói ra càng thêm kinh người, Tiểu Nhan cùng Ba Chu lập tức cằm thiếu chút nữa rơi xuống đất, đũa của Ba Chu lại thiếu chút nữa rơi xuống, may mắn lúc này Tiểu Nhan nhanh chóng ngăn cản ông ấy.
“Ba, lại rơi xuống nữa cũng không có đũa thay cho ba đâu.”
Ba Chu chỉ có thể nắm chặt đũa: “Nhan Nhan, con còn chưa trả lời câu hỏi của mẹ đâu, sao con lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/798305/chuong-1278.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.