Tuy nhiên, Đậu Nành cảm thấy rằng một công ty lớn như vậy quản lý được thì sẽ rất mệt mỏi, và … Lý tưởng của cậu bé không phải là làm tổng giám đốc như ba cậu.
Lý tưởng của cậu…
Đậu Nành bĩu môi, vẻ mặt lộ ra ý rõ ràng là không vui. Uất Trì Thần cũng không nghĩ tới sẽ như vậy, nhất thời có chút xấu hổ, chỉ có thể nói: “Đậu Nành, Ông cố ngoại sẽ không miễn cưỡng cháu, nếu Đậu Nành không vui, vậy cháu cũng có thể cân nhắc cho kỹ lưỡng. Hoặc là ông cố ngoại sẽ trực tiếp biến điều này thành tiên bạc giao cho Đậu Nành, đảm bảo cho cháu cố ngoại của ông trong Dù sao đợi đến cậu trưởng thành còn có thời gian rất dài, công ty lớn như vậy đến lúc đó cậu sẽ tìm một người đáng tin cậy đi quản lý là được, mà cậu bé sẽ làm người đứng phía sau, an tâm theo đuổi ước mơ của mình, như vậy không phải cũng rất tốt sao?
“Ông cố ngoại, ông đừng nghĩ như vậy, Đậu Nành hứa với Ông cố ngoại là được rồi~”
“Cháu nói cái gì?” Uất Trì Thần mừng rỡ quá độ: “Đậu Nành nói là thật sao?”
Đậu Nành gật gật đầu: “Dạ”
“Tốt rồi. Tốt, tốt tốt”
Đại khái là bởi vì quá mức mừng rỡ, Uất Trì Thần liên tục nói mấy chữ tốt này, sau đó lại nói: “Vậy ông sẽ lập tức nói tin tức tốt này cho ba cháu biết”
Đậu Nành ngồi tại chỗ, chớp chớp mắt.
Wow, có vẻ như cậu bé sẽ trở nên rất giàu có.
Ba ngày sau.
Uất Trì Thần cùng Đậu Nành về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/798302/chuong-1275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.