Lãnh Nguyệt Nguyệt rất vui khi thấy Hàn Minh Thư quay trở lại công ty, cô ta vô cùng tự hào đưa tác phẩm gần đây mới thiết kế cho Hàn Minh Thư xem.
“Thế nào?”
Lãnh Nguyệt Nguyệt nhìn cô đầy mong đợi, trên mặt chỉ viết đúng ba chữ.
Hãy khen ngợi!
Hàn Minh Thư không khỏi bật cười, cô khẽ nói: “Tốt lắm, tiến bộ hơn trước rất nhiều.”
Sau đó Hàn Minh Thư liền hỏi chuyện của Tiểu Nhan.
Tiểu Nhan là một người tự do, cô không thể yêu cầu cô ấy ở bên cạnh mình mãi được. Những năm qua cô ấy luôn theo sát cô có thể là do áp lực hoặc là do tinh thần trách nhiệm.
Lãnh Nguyệt Nguyệt rất vui khi thấy Hàn Minh Thư quay trở lại công ty, cô ta vô cùng tự hào đưa tác phẩm gần đây mới thiết kế cho Hàn Minh Thư xem.
“Thế nào?”
Lãnh Nguyệt Nguyệt nhìn cô đầy mong đợi, trên mặt chỉ viết đúng ba chữ.
Hãy khen ngợi!
Hàn Minh Thư không khỏi bật cười, cô khẽ nói: “Tốt lắm, tiến bộ hơn trước rất nhiều”
Sau đó Hàn Minh Thư liền hỏi chuyện của Tiểu Nhan.
cho Hàn Minh Thư nghe. Suốt khoảng thời gian đó, Hàn Minh Thư không ngừng nhíu mày khiến người †a không nhìn ra được cô có tức giận hay không.
Lãnh Nguyệt Nguyệt nói xong còn thận trọng nói: “Tôi không có ý nói xấu cô ấy, do cô hỏi tôi nên tôi mới nói.”
Nếu không, cô ta còn lâu mới là cái loại nói xấu sau lưng người khác.
Hàn Minh Thư tỉnh táo lại, cười gật đầu với cô ấy: “Tôi hiểu, do tôi hỏi cô nên cô mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/798226/chuong-1199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.