Khóe miệng Tiểu Nhan giật giật, nhẹ giọng giải thích: “Cậu Dạ, Minh Thư nói cậu ấy rất buồn ngủ, tôi còn chưa khuyên cậu ấy thì cậu ấy đã ngủ mất rồi. Hay là…”
Lời còn lại còn chưa kịp nói xong, Tiểu Nhan đã tự động thu lại.
Bởi vì cô ấy đã thấy Dạ Âu Thần đỡ Hàn Minh Thư dậy, sau đó trực tiếp ôm cô lên rồi nhìn sang Tiểu Nhan.
Tiêu Nhan lập tức nói: ‘Cậu Dạ yên tâm, anh đưa Minh Thư về nghỉ ngơi trước đi, sau khi chúng tôi ăn xong thì tự về nhà mà”
Dù sao cô ấy cũng không phải phụ nữ mang thai, dù cho mệt cũng có thể chịu đựng được.
Dạ Âu Thần mím môi, gật gật đầu rồi nói một cách thản nhiên: “Trễ giờ thì để Tiêu Túc đưa cô về”
“Được thôi.”
Tiểu Nhan đồng ý trong vô thức, sau khi đồng ý xong thì cảm thấy có gì đó không đúng. Cô ấy làm gì mà phải nhờ Tiêu Túc tiên, cô ấy có thể một mình bắt taxi về mà.
Sau khi Dạ Âu Thần đưa Hàn Minh Thư đi, trên bàn ăn chỉ còn lại Tiêu Túc và Tiểu Nhan.
Tiểu Nhan cũng đã ăn gần hết, cho nên sau khoảng hơn một phút cô ấy buông đũa trong tay xuống: “Tôi ăn xong rồi, tôi về trước đây, anh cứ ăn thông thả”
Nói xong cô ấy nhanh chóng đứng dậy xách vali bước ra ngoài.
Ai biết được Tiêu Túc cũng đứng dậy theo.
“Để tôi đưa cô về”
“Không, không cần!” Tiểu Nhan ra sức vẫy vẫy tay: “Anh không cần đưa tôi về, tự tôi về nhà được rồi.
Nghe thấy vậy, Tiêu Túc không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/798222/chuong-1195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.