Tiêu Túc: “…”
Vừa rồi những lời kia chỉ là tức giận mà nói ra, tuy trong lòng cậu ta thực sự muốn như vậy, Im lặng chốc lát, Tiêu Túc như giọng giải thích: “Tôi nói như vậy là có nguyên nhân, tôi chỉ không hi vọng cô gái mà mình yêu lại bị tổn thương, không có ý coi thường gì.”
Thân thể Tiểu Nhan cứng đờ, ngạc nhiên nghiêng đầu nhìn Tiêu Túc.
“Anh, anh vừa mới…
nói gì?”
Cô gái mình yêu?
Cô nghe lầm sao?
Tiêu Túc…
Đây là đang bày tỏ tình cảm với cô sao?
Nhưng đối mặt với ánh mắt nghi ngờ của cô, Tiêu Túc cũng chỉ mỉm cười, sau đó gật đầu: “Em không nghe nhầm, tôi đúng là thích em.”
Tiểu Nhan: “.. Sao có thể?”
Cô ấy che miệng mình lui về phía sau hai bước, không thể tin lắc đầu: “Lúc đây tôi từng hỏi anh trong phòng bếp, không phải anh đã phủ nhận sao?”
Sau đó Tiểu Nhan cảm thấy, người đàn ông ngay thẳng giống như Tiêu Túc, không có khả năng sẽ lừa cô ấy.
Cho nên…
Cô liền thực sự cảm thấy Tiêu Túc không có khả năng sẽ thích mình, Nhưng bây giờ thì sao? Anh ta nói mình là người anh ta yêu, đây là chuyện gì xảy ra?
Tiểu Nhân cảm thấy chuyện đã xảy ra tối hôm nay thật sự là quá nhiều, hiện tại đầu óc của cô ấy rối loạn, cô ấy cũng không biết phải sắp xếp suy nghĩ của mình thể nào nữa.
“Lúc đó tôi thấy còn chưa tới lúc.”
Vậy bây giờ thì sao? Hiện tại đã đến lúc rồi?”
“Hiện tại cũng không phải thời điểm tốt, có điều tôi đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/798197/chuong-1170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.