Chỉ cần cô muốn, thì sức mạnh của nhà họ Hàn sẽ hai tay dâng cho cô.
Hàn Minh Thư cảm giác chắc là đời trước mình đã cứu vớt cả dải ngân hà cho nên mới có được người anh như vậy.
Hốc mắt cô đỏ ửng: “Anh.”
“Được rồi, ăn canh đi.”
Hàn Minh Thư chỉ có thể cúi đầu ăn canh, Tiêu Túc ở bên cạnh yên lặng nhìn cảnh tượng này, không ngờ Hàn Thanh lại đối xử với em gai sôn nhu như thế.
Thế nhưng anh ta đối với Tiểu Nhan lại không có bất cứ tình cảm gì.
Đây cũng chính là nguyên nhân khiến Tiểu Nhan thương tâm khổ sở nhỉ?
Nhưng mà, cậu ta là một người ngoài cuộc, không có tư cách nói người ta cái gì. Dù sao thì Hàn Thanh cũng không có trêu đùa tình cảm của Tiểu Nhan, thái độ của anh ấy đã biểu hiện rõ ràng.
Nếu như Tiểu Nhan vẫn cứ chấp mê bất ngộ, vậy tất cả đều do cô ấy tìm.
Nghĩ tới đây, bỗng nhiên Tiêu Túc có chút đau lòng.
Nếu như Tiểu Nhan cũng cứng rắn như anh, cứ tiếp tục thích?
“A, tại sao? Tại sao không có vẻ cho ngày mai?”
Trong lúc cậu ta đang suy nghĩ, Tiểu Nhan cầm điện thoại từ trong phòng chạy ra, vừa chạy vừa kêu to: “Vé ngày may đã hết, chẳng nhẽ có nhiều người muốn về nước như vậy sao? Chuyện này quá hố người rồi?”
Lúc Tiểu Nhan nói những lời này, cô ấy đưng sở bên cạnh Hàn Thanh, vẻ mặt tội nghiệp nhìn anh ấy: “Anh có thể…
Ở lại thêm vài ngày nữa không? Anh vẫn chưa được nói chuyện với em gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/798175/chuong-1148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.