Tiểu Nhan: “…
Cậu trở nên dễ dãi như vậy từ bao giờ vậy? Thật khiến cho người ta cảm thấy không quen”
Hàn Minh Thư đi vào: “Tớ vẫn luôn là người dễ tính như vậy, chỉ là trước sđây cậu không hiểu rõ tớ thôi, được rồi, nếu cậu nhất định muốn nấu cơm thì tớ giúp cậu.”
“Đừng, cậu đang mang thai đó, nếu cậu Dạ mà biết cậu đi nấu cơm với tớ thì sẽ dùng ánh mắt giết chết tớ đấy.”
Mặc dù nói như vậy nhưng Tiểu Nhan vẫn nghiêng người để cô đi vào.
Lâu lắm rồi hai người mới thân thiết và nói chuyện phiếm với nhau như vầy.
Khi hai người đang nói chuyện cao trào, đột nhiên Tiểu Nhan nói với Hàn Minh Thư về chuyện của Tiêu Túc.
Sau đó không nhịn được oán giận.
“Cậu nói xem có phải người này có độc không? Một bên thì nhờ tớ thay anh ta nói tốt để được thưởng cuối năm, một bên thì hình như tức giận, cậu nói xem có phải rất kỳ quái hay không, rốt cuộc là có muốn tớ nói tốt cho anh ta không?”
Hàn Minh Thư: “….”
Cô dừng động tác trên tay lại, ánh mắt nhìn Tiểu Nhan đang phàn nàn.
Con nhóc này…
Không có mắt nhìn à?
Chuyện dễ hiểu như thế mà cô ấy lại không nhìn ra?
Trong nháy mắt, Hàn Minh Thư không biết nên nói cái gì, chỉ là đột nhiên cảm thấy đáng thương thay cho Tiêu Túc, cô dám thề, nếu như Tiêu Túc tiếp tục như vậy, chỉ sợ cả đời này Tiểu Nhan sẽ không biết chuyện Tiêu Túc thích cô ấy.
Ánh mắt Hàn Minh Thư chuyển động, do dự không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/798173/chuong-1146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.