Cậu ta muốn để cho Âu Thần có nhiều thời gian nghỉ ngơi, cho nên bản thân mình rón rén rời giường làm việc trước, chuyện này rất bình thường.
Cho nên Hàn Minh Thư không có nghi ngờ, thậm chí còn mỉm cười với Tiêu Túc: “Cảm ơn anh đã vất vả cùng Tiểu Nhan từ xa chạy đến đây, lại còn muốn anh ở khách sạn, còn làm những chuyện này……
“Mợ chủ đừng tự trách, tôi vốn dĩ chính là trợ lý của cậu Dạ, chuyện này giao cho tôi làm chính là không thể hợp lý hơn. Đúng rồi, tình huống của Tiểu Nhan như thế nào rồi?”
Tới hôm qua mặc dù cậu ta cùng Dạ Âu Thần rời đi, nhưng tim vẫn treo trên người Tiểu Nhan.
Nếu như không phải lo lắng Dạ Âu Thần xảy ra chuyện gì nguy hiểm đến tính mạng thì cậu ta đã ở lại chăm sóc con nhóc Tiểu Nhan kia, làm gì giống như bây giờ vừa mới quay lại chỉ có thể hỏi một câu.
Nói tới Tiểu Nhan, ánh mắt Hàn Minh Thư nhìn Tiêu Túc có chút khác thường: “Cô ấy tỉnh rồi, anh có muốn vào thăm cô ấy không?”
“Được.”
Tiêu Túc gật đầu, nhanh chóng đổi giày vào tìm Tiểu Nhan.
Hàn Minh Thư dắt Đậu Nành đi vào bên trong, Đậu Nành thấy người đi xa rồi mới ngẩng đầu lên hỏi: “Mẹ ơi, chú Túc thích dì Tiểu Nhan sao?”
Nghe vậy, động tác trên tay Hàn Minh Thư dừng lại, sau đó lắc đầu: “Mẹ không rõ nữa.”
“Mẹ ơi, nếu như dì Tiểu Nhan bị chú Túc cướp mất, vậy thì Đậu Nành sẽ không còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/798140/chuong-1113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.