Nghe tới đó, Hàn Minh Thư cẩn thận suy nghĩ lại một chút, hình như là có thì phải.
Cô tiếp tục gật đầu, sau khi gật đầu xong thì phát hiện mặt Tiểu Nhan tải đi.
“Không thể nào? Thế mà tớ lại điên cuồng chơi rượu với anh trai cậu? Vậy…
Cậy chẳng phải ấn tượng của anh ấy đối với tớ sẽ…”
Tiểu Nhan che mặt mình, hét ầm lên.
Nhìn thấy bộ dạng này của Tiểu Nhan, Hàn Minh Thư không nhịn được nheo mắt lại: “Hôm qua lúc cậu trở về thương tâm như vậy, tớ cho rằng…
Cậu đã tuyệt vọng rồi.”
“Hết hy vọng?”
sau khi Tiểu Nhan nghe được mấy từ này thì lập tức dừng động tác, cắn môi dưới khó xử nói: “Vốn dĩ là tớ đã tuyệt vọng rồi, thế nhưng mà…
Tối hôm qua tớ mơ thấy anh ấy.”
“Hửm?”
Hàn Minh Thư không hiểu: “Cậu mơ thấy anh ấy làm cái gì gì?”
Tiểu Nhan ho nhẹ một tiếng, thẹn thùng cúi đầu xuống khẽ nói: “Tớ mơ thấy anh ấy giải thích với tớ, anh ấy không có bỏ rơi tớ, là tớ hiểu lầm.
“Cho nên?”
“Cho nên…
Tớ ở trong mơ quyết định tha thứ cho anh ấy!”
Hàn Minh Thư: “g”
Cho nên cô chủ này cảm thấy những gì xảy ra tối qua chỉ là một giấc mơ, không những coi những chuyện đó là giấc mơ, cô ấy còn ở trong mơ tha thứ cho Hàn Thanh, sau đó trái tim đã chết được hồi sinh?
“Tớ biết cậu chắc chắn sẽ châm biếm tớ, thế nhưng mà…
Giấc mơ tối hôm qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/798138/chuong-1111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.