Sắc mặt Hàn Thanh bỗng trở nên khó coi, anh ta không ngờ là cô ấy lại đột nhiên tỉnh dậy, lại còn bị cô ấy bắt gặp tay đang đặt ở chỗ nào.
Nếu cô ấy vì vậy mà hiểu lầm, không những không từ bỏ mà sau này còn càng nghiêm túc hơn thì phải làm sao?
Nghĩ vậy, Hàn Thanh cau mày, dùng một chút sức lực thu tay lại.
“Huhu…không cần…
Tiểu Nhan nhìn thấy anh ta thu tay về, chui ngay ra khỏi chăn ôm chặt lấy anh ta.
“Em biết lỗi rồi, em không nên nói linh tinh nữa, anh đừng tức giận nhé.………
Hàn Thanh: “…
Lúc cô ấy chui ra khỏi chắn là lúc Hàn Thanh mất cảnh giác, muốn rút tay lại nhưng lại sợ cô ấy lạnh cóng, dù sao bây giờ cô ấy vẫn đang sốt.
Nếu chút nữa nghiêm trọng hơn thì phải làm sao?
Hàn Thanh không còn cách nào khác, chỉ nói: “Em buông ra rồi nằm xuống đi Tiểu Nhan vừa nghe, mắt ngấn lệ lắc đầu. Hàn Thanh nhíu mày: “Nghe lời anh!”
Giọng điệu của anh ta có chút nghiêm khắc, nước mắt Tiểu Nhan rơi xuống: “Sao có thể như vậy? Đây chẳng phải là giấc mơ của em sao? Tại sao trong giấc mơ của em anh cũng muốn ra lệnh cho em, hung dữ với em?”
Hàn Thanh: “…
Thì ra, cô ấy tưởng là đang mơ.
Nhưng, điều này còn đáng đau lòng hơn cho Tiểu Nhan, bởi vì trong tiềm thức của cô ấy, chỉ có trong mơ Hàn Thanh mới chủ động đến gặp cô ấy.
Đúng vậy, một giây sau Tiểu Nhan liền ôm chặt lấy cánh tay anh ta nói một cách đáng thương: “Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/798126/chuong-1099.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.