Ai mà biết được ông kích động đến mức ngất xiu.
Vì vậy trước khi đến, Uất Trì Thần đã kêu phòng bếp chuẩn bị một bàn thức ăn lớn, ai ngờ được là ông ấy chỉ biết một đứa bé trai, nhưng thế cũng tốt, bé trai này có thể là liều thuốc hóa giải mọi vướng mắc trong lòng.
Rốt cục Tống An cũng nghe thấy Đậu Nành nói muốn đi, cô mới đồng ý.
Sau khi Dạ Âu Thần biết Hàn Minh Thư đang chăm Tiểu Nhan ốm, ngay lập tức nhíu mày, không đồng ý với cách làm của cô.
Hàm Minh Thư không ngừng nói không sao, cuối cùng Dạ Âu Thần cứ thế xông vào bế cô đi về phòng. “Bỏ em xuống, nếu lúc này em không chăm sóc Tiểu Nhan thì ai là người chăm sóc cô ấy? Cô ấy còn đang sốt nữa!”
Dạ Âu Thần đặt cô vào trong phòng tắm, giọng khó chịu: “Bây giờ em là phụ nữ mang thai, cô ấy đang sốt, ngộ nhỡ lây cho em thì sao? Em bây giờ có thể uống thuốc sao?”
Hàn Minh Thư: “…
Không dễ bị truyền nhiễm như thế đâu.”
“Em tưởng rằng anh không biết sức đề kháng của em yếu như thế nào sao?”
Dạ Âu Thần nheo mắt, đẩy cô vào phòng tắm, trước tiên phải tắm cái đã, tắm sạch mầm bệnh trên người. Bạn của em anh sẽ trực tiếp gọi bác sĩ riêng đến chăm sóc.
Hàn Minh Thư vốn còn muốn cấm cản, nhưng sau khi nghe thấy hai từ bác sĩ, cô liền im lặng ngay. Bác sĩ có chuyên môn hơn nhiều so với cô cái gì cũng không hiểu, nếu đã có bác sĩ chăm sóc Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/798123/chuong-1096.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.