Nghĩ đến đây, Tiêu Túc ngước mắt, ánh mắt rơi lên người Tiểu Nhan một lần nữa. Nếu như ở thời điểm này nói thích cô ấy, cô ấy sẽ tiếp nhận mình sao? Nhưng nếu như thật sự là như vậy, chẳng phải là cậu ta đang lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn sao? Bàn tay đặt trên đùi càng thu càng chặt, cuối cùng vẫn buông ra. Cũng đúng, ở thời điểm này mà nói thích, chẳng phải là đối hai người đều không công bằng ư. Đã bị cô ấy cự tuyệt, còn phải đợi nàng đợi cô ấy ổn định tâm trạng rồi nói, đợi cô ấy đối với người mình thích hết hi vọng, lúc đó, cậu ta sẽ nghĩ biện pháp để cho đi vào trái tim của cô ấy. Đáng tiếc, bộ dáng của cậu ta bây giờ… Cũng không biết rốt cuộc có thể giành được tình cảm của Tiểu Nhan hay không, nhưng nếu không thử một lần, ai cũng không biết hậu quả. Sau khi phục vụ mang thức ăn lên, đột nhiên Tiểu Nhan mở miệng nói muốn rượu. Phục vụ sửng sốt một chút nhìn về phía Tiểu Túc. Tiêu Túc tức khắc ngăn cản cô ấy. “Cô đứng lâu trong gió rét như vậy, uống rượu không tốt cho dạ dày đâu, trước tiên phải uống canh nóng ủ ấm dạ dày rồi ăn cái gì đó.” “Không.” Bạn bè. Trong lòng Tiêu Túc bất đắc dĩ cười khổ, đây coi như là chính bản thân cậu ta tự đào hố sai? Sớm biết vậy đã không nói bạn bè, bằng không bây giờ cô ấy mở miệng ngậm miệng đều là hai chữ bạn bè để dọa mình. Ngay tại thời điểm
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]