Lúc cô gái này nói chuyện, làm sao giọng nói lại run rẩy như vậy?
Chẳng lẽ là bởi vì sợ hãi mình? Sợ hãi đến ngay cả nói chuyện cũng bắt đầu run rẩy?
“Tôi đáng sợ đến thế sao?”
Hàn Thanh lạnh lùng hỏi, thuận tiện xoay người lại.
Ánh mắt của cả hai chạm nhau trong không trung mà không hề báo trước.
Rốt cuộc Tiểu Nhan cũng được như ý nguyện đợi anh ta quay đầu nhìn mình một cái.
Chỉ là ông trời không tốt, đột nhiên một trận gió lớn thổi tới, thổi tung mái tóc đang rủ xuống bên vai của Tiểu Nhan, vốn dĩ sợi tóc đang mềm mại lại bị cơn gió thổi tung lên, đánh vào mặt trở nên cứng ngắc vô cùng, thậm chí còn hơi đau một chút.
Càng khổ hơn chính là, sau khi cơn gió dừng lại, tóc của cô ấy đã loạn thành ổ gà.
Mà Hàn Thanh ở trước mặt, hình tượng không hề bị hao tổn chút nào.
Ngược lại là cô ấy, tóc loạn thành ổ gà, một chút hình tượng cũng không có.
“A!” Tiểu Nhan kinh hô một tiếng, sau khi kịp phản ứng liền đưa tay dùng sức che kín gương mặt của mình: “Đừng nhìn!”
Cô ấy hi vọng Hàn Thanh có thể liếc nhìn mình một cái, như thế tất cả những gì cô ấy làm hôm nay sẽ không uổng phí, thế nhưng cô ấy lại không nghĩ tới sẽ có gió thổi qua khiến tóc của mình trở nên tán loạn.
Hàn Thanh cau mày, ánh mắt không rời đi, từ trên mặt của cô ấy chuyển xuống người của cô ấy.
Sau khi liếc mắt liền nhìn ra trên người cô ấy mặc chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/798104/chuong-1077.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.