Hàn Minh Thư đi theo Tiểu Nhan đến trước cửa.
Mắt thấy Tiểu Nhan chạy tới cạnh cửa, muốn đưa tay mở cửa, nhưng tay của cô ấy vừa chạm đến tay nắm cửa đã bị dọa đến rụt tay trở về, giống như bị điện giật vậy, tựa như ngoài cửa có ôn dịch.
Tiểu Nhan lập tức lui về sau một bước, nhanh chóng chạy tới trốn sau lưng Hàn Minh Thư, nuốt nước bọt.
Cái bộ dạng này…
Cảm giác thật kỳ quái, Hàn Minh Thư hoài nghi nhìn thoáng qua ngoài cửa, sau đó an ủi vỗ vỗ tay của Tiểu Nhan, nói khẽ: “Đừng lo lắng, tớ đến.”
Sau đó cô đi lên phía trước, nhìn qua mắt mèo xem người bên ngoài là ai.
Lúc đầu trang bị cái mắt mèo này là vì an toàn, bình thường cô cũng không quá để ý, lần này Tiểu Nhan phản ứng quá kích động cũng làm cho cô thực sự có chút bận tâm, cho nên vẫn phải nhìn một chút xem người bên ngoài là ai thì hơn.
Hàn Minh Thư nhìn vào mắt mèo một chút, chỉ liếc mắt một cái đã khiến cô giật mình.
Sau đó, cô lùi lại, cấp tốc kéo cửa ra. Một bóng dáng cao lớn đứng ở cửa, khuôn mặt lạnh lùng dưới ánh đèn ngoài hành lang càng phát ra vẻ lạnh lẽo, sau khi đối diện với ánh mắt của Hàn Minh Thư, ánh mắt của Hàn Thanh liền dịu đi, thế nhưng ánh mắt đó rất nhanh đã vượt qua cô rồi rơi xuống gương mặt trắng bệch của Tiểu Nhan ở đẳng sau, trong phút chốc ánh mắt liền trở nên lạnh lùng.
Tiểu Nhan rụt vai lại, giờ phút này cô ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/798097/chuong-1070.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.