Chuyện trước đây anh đã quên hết rồi.
“Ừ.”
Đậu Nành gật đầu thật mạnh, bàn tay nhỏ năm thành năm đấm giữa không trung: “Trước đây ba xấu ơi là xấu, mẹ đã chịu rất nhiều ấm ức!”
Đã chịu rất nhiều ấm ức?
Câu này rơi vào tai Dạ Âu Thần như kim đâm vào trái tim anh vậy.
“Trước đây, mẹ đã từng khóc rất nhiều lần, đều là vì ba.”
Đậu Nành lại nói. Lúc này, điều trong lòng bé muốn là đòi lại công bằng cho mẹ. Những lúc mẹ buồn ngày trước đều nên để cho Dạ Âu Thần trải nghiệm một lần. Như vậy ba mới hiểu được mẹ khó khăn đến mức nào.
Dạ Âu Thần sửng sốt, Đậu Nành lại tiếp tục tranh thủ thời cơ: “Hơn nữa, ngày trước ba còn từng nói với mẹ những lời rất khó nghe, nói mẹ vô cùng quá đáng, còn nói Đậu Nành là đồ con hoang!
Dạ Âu Thần: “…
Anh đột nhiên cảm giác tâm trạng có chút phức tạp rồi.
Anh…
Nhân phẩm ngày xưa của anh quá quắt đến vậy sao?
Thấy anh rũ mắt xuống, dáng vẻ suy nghĩ sâu xa, Đậu Nành liền biết những lời mình nói đã đi vào lòng Dạ Âu Thần rồi. Nhưng bé không hối hận chút nào, bé chính là muốn để ba biết ngày xưa ba đáng ghét đến mức nào!
“Cho nên ba à, ba nói xem ba có phải đồ xấu xa không?”
Giọng nói non nớt lại vang lên lần nữa, Dạ Âu Thần ngẩng đầu lên. Lần này, ánh mắt anh nhìn Đậu Nành mang theo mấy phần phức tạp. Anh mím đôi môi mỏng, dường như muốn nói gì đó.
“ba, không phải là ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/798081/chuong-1054.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.