Nghe vậy lúc này Uất Trì Thần mới thở dài một hơi, sau đó hồi tưởng lại chuyện vừa xảy ra: “Vừa rồi tôi làm sao thế?”
“Cảm xúc của ông chủ quá kích động cho nên ngấy xỉu.”
Cảm xúc quá kích động sao? Uất Trì Thần nghe đến dáng vẻ của Đậu Nành, nhịn không được chà xát tay của mình: “Hừm… Tôi thật sự có chắt ngoại sao?”
“Đúng.”
Vu Ba cười nói: “Chuyện này, ông chủ sẽ không ngăn cản cậu chủ và cô chủ ở cũng một chỗ chứ ạ?”
Nghe vậy, Uất Trì Thần nghiêm mặt, giọng trở nên nghiêm túc.
“Vu Ba!”
“Ông chủ, lời Vu Ba nói đều là từ đáy lòng, trước kia ông chủ cảm thấy hai người này chia chia hợp hợp, cho nên mới muốn Cậu Thần một lần nữa kén vợ gả chồng, nhưng bây giờ thì sao? Hai người họ hai bên đều có tình cảm, hơn nữa còn có con, nếu như chia rẽ họ vào thời điểm này, vậy thì đúng là…”
Thật sự không có nhân tính.
Câu này Vu Ba không dám nói ra nhưng đương nhiên Uất Trì Thần hiểu phía sau ông ta muốn nói gì, sắc mặt chìm chìm, khẽ nói: “Tôi như thế mà gọi là chia rẽ sao? Anh nhìn xem hai đưa nó từng có chút dao động nào sao?”
Vu Ba suy nghĩ một lát, có vẻ như sự ngăn cản của ông cụ không làm cho hai người lay động, ngược lại còn làm cho hai người kiên định hơn nữa.
Trên thế giới này, chắc hẳn không có gì là tình cờ, chỉ có những điều tất yếu.
Nếu không thì, sau khi cậu chủ Thần mất trí nhớ, làm sao lại một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/798071/chuong-1044.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.