Sao lại giống anh như thế?
Chờ đã….
Vừa rồi cậu bé, hình như gọi mình một tiếng ba?
Dạ Âu Thần nguy hiểm mà nheo mắt lại, một giây kế tiếp trực tiếp đưa tay bóp vai Đậu Nành lại, cẩn thận nhìn cậu bé.
“A, ba thối, mau buông tay cho con!”
Vai Đậu Nành bị lực mạnh nắm, chợt cảm thấy bị đau, tức giận đến nỗi cậu bé kêu lên bô bô: “Vừa rồi có phải ba cũng nắm tay mẹ thế này không? ba thật là hư! Con phải nói với mẹ, không để cho mẹ đi với ba nữa! Con cũng không cần người ba này nữa!”
Nói xong, Đậu Nành muốn đẩy Dạ Âu Thần ra.
Nhưng trẻ con chính là trẻ con, cho dù đầu óc có thông minh đi nữa, sức lực vẫn mãi không địch lại nổi người lớn, huống chi là Dạ Âu Thần.
Thấy cậu bé muốn trốn, Dạ Âu Thần tăng thêm sức lực trên tay, nheo mắt lại cắn răng nghiến lợi nói: “Cháu vừa mới nói gì? Nói rõ ra!”
Hàn Minh Thư vẫn ngây người ở bên cạnh phục hồi tinh thần lại, chợt ngồi xổm xuống, cô nắm tay của Dạ Âu Thần.
“Anh nhanh buông Đậu Nành ra, nó chỉ là một đứa bé, anh nắm nó như vậy sẽ làm nó bị thương.”
Nghe thế, lúc này Dạ Âu Thần mới ý thức được biểu cảm của đứa bé có chút đau đớn.
Biểu cảm Dạ Âu Thần thay đổi, chợt buông lỏng tay ra.
Đậu Nành tức giận đến không nhịn được, trực tiếp tiến lên nặng nề mà đạp Dạ Âu Thần một cái.
“Ba thối, ba cặn bã! Ba cuồng bạo lực!” Nói xong, Đậu Nành chạy vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/798043/chuong-1015.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.