Hỏng bét, vừa rồi quá xúc động, hoàn toàn quên mất còn có một người như vậy trong phòng bệnh, vừa rồi bọn họ lớn tiếng như vậy, sẽ không làm cho người ấy cảm thấy quá ồn ào chứ?
Đang lúc suy nghĩ, Dạ Âu Thần dường như có thể phát hiện được nội tâm của bọn họ, nâng mắt nhìn bọn họ, ánh mắt lạnh lùng, chỉ cần liếc mắt một cái cũng khiến La Lo Li và Kièu Trị lạnh cả sống lưng.
La Lo Li theo bản năng di chuyển đôi chân thu mình lại phía sau Kièu Trị. Cô vừa thấp vừa gầy còn Kièu Trị thì cao lớn cường tráng, núp sau lưng có thể chắn được Dạ Âu Thần.
Chỉ còn lại một mình Kièu Trị trực tiếp đối diện với ánh mắt của Dạ Âu Thần, trên môi anh ta nở một nụ cười cứng ngắc.
“Cái đó, Uất Trì, chúng ta không cố ý lớn tiếng nói chuyện như vậy, chỉ là muốn chị dâu vui vẻ thôi, chị dâu, phải không?”
Nói xong, Kièu Trị còn đưa ánh mắt về phía Hàn Minh Thư, phát tín hiệu cầu cứu.
Hàn Minh Thư cảm thấy bọn họ đúng hai kẻ dở hơi nên gật đầu đồng ý: “Ừ, tôi không ngại, anh ấy cũng không thấy phiền, anh đừng lo lắng.”
Nghe vậy, Dạ Âu Thần vô cùng xúc động và ánh mắt anh bất giác rơi vào khuôn mặt của Hàn Minh Thư.
Vừa vặn cô cũng nhìn sang, đôi mắt trong veo trong trẻo như nước, không có một tia tạp chất, chỉ có sự âu yếm dịu dàng.
Người phụ nữ mình yêu nhìn mình bằng ánh mắt này, thử hỏi có người đàn ông nào có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/798031/chuong-1003.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.