Nghe nói thế, Uất Trì Thần lại nặng nề thở dài, chưa thở dài hết đã nói: “Cho dù tức giận cũng hết cách, cũng không thể vì nó tức giận thì tôi liền không suy nghĩ cho những đứa trẻ này đúng không? Bọn nó bây giờ vẫn còn trẻ, sau này tuổi càng lớn sẽ biết tại sao tôi phải làm như vậy.”
Kể từ sau khi Kièu Trị biết Đoan Mộc Tuyết bị Đoan Mộc Trạch đưa về nhà, Đoan Mộc Ngạo Thiên tức giận một trận thì mừng thầm ở trong lòng, anh ta cảm thấy rốt cuộc thì người phụ nữ ác độc kia cũng phải chịu sự trừng phạt mà cô ta nên có.
Sau khi Kièu Trị hưng phấn lại cảm thấy tâm trạng trở nên chán nản.
Nói thế nào thì đó cũng là người phụ nữ mà bản thân đã từng thích nhiều năm, những năm đó cô ta thật sự là ánh sáng của anh ta, cô ta đi đến nơi nào thì ánh mắt của anh ta sẽ theo tới đó, sau này…Sự chân thành của anh ta bị người ta giẫm đạp tan nát ở dưới chân.
Kièu Trị lấy điện thoại di động ra nhìn thời gian, bây giờ cũng đã sắp tối, anh ta mở ra danh bạ ra xem thì phát hiện thậm chí bản thân không có một người để thổ lộ.
Kièu Trị gục ngã, anh ta cảm thấy bản thân thật sự thất bại.
Trong khoảng thời gian dài như vậy mà anh ta không có nổi một người bạn để thổ lộ tâm trạng, bây giờ nếu như anh ta gọi điện thoại cho cái thằng UUất Trì khốn nạn kia thì khẳng định anh ta sẽ chỉ lạnh lùng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/798010/chuong-981.html