Uất Trì Thần thật sự nhịn không được nữa bèn hét lên một tiếng.
Ông ta không phải là kẻ ngu, lời nói của người hầu đến đây, ông ta sao có thể nghe không hiểu chứ.
Chỉ là ông ta thật sự không dám tin Đoan Mộc Tuyết lại làm ra những chuyện như thế, nếu như tiếp tục nói tiếp…
“Ông ngoại, là đang thương xót Đoan Mộc Tuyết?”
Môi của Dạ Âu Thần công lên thành hình cung: “Vậy còn cháu?
Con cháu thì sao?”
Câu hỏi này trong phút chốc chạm đến tận đáy lòng của Uất Trì Thần, con ngươi của ông ta khẽ co lại, nhìn Dạ Âu Thần không nói nên lời.
“Cháu là cháu ngoại ruột của ông ngoại đúng không?”
Uất Trì Thần nói: “Đương nhiên rồi, cái này còn cần phải nghi ngờ sao?”
“Vậy thì tại sao, cháu ngoại của ông chịu uất ức, ông ngược lại đi giúp người ngoài che giấu?”
Ánh mắt của Dạ Âu Thần quặn chặt ông ta, ánh mặt anh lạnh như băng và thâm thúy.
Nhìn đôi mắt này, Uất Trì Thần mới biết, nếu như chuyện này không để cho anh làm xong, chỉ sợ là anh đối với người ông ngoại này sẽ trở nên lạnh lòng.
“Tiếp tục đi.”
Nhìn thấy Uất Trì Thần không ngăn cản nữa, Dạ Âu Thần cong khóe môi lên, lạnh lùng nói.
Kièu Trị chỉ người làm: “Đã nghe thấy chưa, nhanh nói đi, tôi nói cho cô biết nếu không phải thấy cô là phụ nữ, thì tôi đã ra tay với cô lâu rồi, cô chắc là sẽ không muốn nếm thử mùi vị nắm đấm đó chứ nhỉ?”
Cũng không biết là có phải do bị Kièu Trị uy hiếp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/797993/chuong-964.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.