Uất Trì Thần lại cảm thấy, bản thân ông do cho có làm cho người chán ghét đi một chút, thì có gì là không được chứ? Ông ta hy vọng đứa cháu ngoại này có thể mãi mãi ở bên cạnh ông ta.
Nghĩ đến đây, Uất Trì Thần giọng điệu nghiêm trọng thở một hơi: “Tôi biết ý ông muốn nói là gì, được rồi, ông không cần nói thêm nữa, tôi có cách suy nghĩ của tôi.”
Đại sảnh dưới lầu, Kièu Trị và Dạ Âu Thần đã đến được một lúc, Vu Ba đã đi tìm ông cụ Uất Trì Thần.
Rất nhanh, Vu Ba dẫn theo người đến.
Nhìn hai người tư từ tiến đến gần bọn họ, Dạ Âu Thần cũng đứng dậy.
Bốp!
Uất Trì Thần đưa tay lên, khí thế hùng hổ vung gậy đánh vào bả vai của Dạ Âu Thần.
Ôi mẹ ơi!
Kièu Trị căn bản không căn lại kịp, anh ta thẩm chí còn chưa kịp nhìn rõ thì Uất Trì Thần đã ra tay, thì cây gậy đã giáng xuống bả vai của Dạ Âu Thần rồi.
Âm thanh đo văng lên một tiếng, nghe thôi cũng cảm thấy đau.
Kièu Trị lập tức đứng dậy: “Uất Trì, ông làm gì thế hả?”
Người đi theo sau lưng ông ta Vu Ba cũng giật mình, vốn dĩ ông ta tưởng rằng những lời nói vừa rồi của bản thân đã có thể khiến ông cụ ít nhiều gì cũng nghe lọt được chút, ai biết được ông ta lại vừa gặp mặt đã ra chiêu.
Hơn nữa nhìn bộ dạng của cậu Thẩm, dương như không có ý tránh né.
Nếu không thì dựa vào thân thủ của cậu chủ Thần, dự là có thể tránh ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/797990/chuong-961.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.