Câu trả lời này chính là câu trả lời ma Dạ Âu Thần muốn nên anh khẽ ừ.
Kièu Trị lập tức xoay người xuống giường, vưa mặc quần áo vừa nói: “Nói thật, đêm qua là Đoan Mộc Tuyết bỏ thuốc anh đúng không?”
Dạ Âu Thần không trả lời nhưng mà ánh mắt sắc bén chìm xuống.
“Cô ta thực sự điên rồi mới có thể làm ra loại chuyện này.”
Dạ Âu Thần sợ Kièu Trị nói tiếp nên cắt ngang lơi anh ta:”Lát nữa gặp nhau ở nhà Uất Trì.”
Sau đó anh cúp điện thoại.
Nghe trong điện thoại di động truyền đến âm thanh tút tút Kièu Trị ngồi ngây ngẩn tại chỗ, trong mắt lại không thể che dấu sự cay đắng.
Đoan Mộc Tuyết…
Trước kia lúc anh ta chưa biết khuôn mặt thật của cô ta thì thật sự rất thích cô ta.
Lúc ấy anh ta cảm thấy tên của cô ta thật sự đúng với ngươi, cô ta sạch sẽ, cao quý lại tuyệt đẹp giống như là tuyết trắng ở trên trời.
Sau này…
Chuyện cũ thật sự nghĩ lại mà hoảng sợ.
Kièu Trị cười giượng tự nói với mình đừng nghĩ tới chuyện này nữa, tuổi trẻ ai mà không có lúc nhìn nhầm ngươi, trước kia mặc dù anh ta thích Đoan Mộc Tuyết rất lâu nhưng sau này trải qua những năm này anh ta cũng đã có thể nhìn rõ cô ta không phải sao?
Anh ta cảm thấy may mắn vì ngày đó đã đi tìm Đoan Mộc Tuyết, nếu không anh ta vĩnh viễn cũng không biết trong lòng của cô ta bản thân mình lại là người mà cô ta không chịu nổi.
Nghĩ tới đây Kièu Trị tiếp tục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/797988/chuong-959.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.