Cảnh tượng này khiến Hàn Minh Thư không nhịn được mở to hai mắt nhìn, hét lên với Kiều Trị.
“Cậu đang làm cái gì vậy?”
Kiều Trị dừng động tác trên tay, nhìn thấy Hàn Minh Thư đang đứng ở cửa, vẻ mặt không tốt lắm, anh ta mấp máy môi, nhưng không biết phải giải thích với cô như thế nào.
“Chị dâu, em…
Dạ Âu Thần vẫn luôn im lặng đột nhiên lúc này lại ngước mắt lên, ánh mắt tĩnh mịch rơi vào bộ quần áo mỏng manh trên người Hàn Minh Thư, thấp giọng nói: “Áo khoác của em đâu?”
“Hả?” Hàn Minh Thư không biết vì sao anh lại đột nhiên hỏi như vậy, cúi đầu nhìn áo ngủ trên người minh.
“Đi mặc áo khoác vào, đừng để bị cảm lạnh”
Khi nói câu nói này, trên trán Dạ Âu Thần chảy ra rất nhiều mồ hôi lạnh, nhìn dáng vẻ của anh giống như đang chịu đựng sự thống khổ rất to lớn.
Hàn Minh Thư cảm thấy cái mũi chua xót, nhưng vẫn nghe lời anh xoay người đi mặc thêm áo khoác. Googre dừng ở bên cạnh chua xót nói: “Giỏi lắm nha Uất Trì Thần, anh như vậy rồi mà vẫn băn khoăn người phụ nữ của anh mặc ít hay nhiều?”
Anh ta thật sự ngày ngốc, rõ ràng là bị hạ thuốc, đau khổ suốt cả đường đi, Kiều Trị cho rằng anh muốn nổ tung, ai ngờ anh vẫn còn tâm trạng kêu Hàn Minh Thư mặc nhiều hơn một chút, đừng để bị cảm lạnh.
Kiều Trị nói xong nhưng lại không nhận được một chút phản ứng, anh ta nhìn qua thì phát hiện thắng nhãi Dạ Âu Thần này lại nhắm mắt lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/797976/chuong-947.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.