Sau khi Hàn Minh Thư bị đặt lên bàn, lập tức hơi hoảng sợ trong phòng làm việc này có sô pha cũng có ghế, thậm chí bên trong còn có phòng nghi, sao hết lần này tới lần khác anh đều đặt mình lên bàn làm việc vậy?
Trong đầu bỗng nhiên liên tưởng tới một số hình ảnh diễm tình, Hàn Minh Thư lập tức căng thẳng, muốn chạy khi Dạ Âu Thần đến gần.
“Muốn đi đâu?”
Anh tóm lấy cánh tay của cô, nắm chặt eo cô, kéo cô về phía mình.
Thân thể hai người lập tức dán sát, Hàn Minh Thư giơ tay lên theo bản năng ngăn trước ngực mình, ngăn cách giữa hai người: “Anh để cho em xuống dưới đi.”
“Nói không rõ ràng đừng hòng đi.”
Dạ Âu Thần cũng không làm gì, chỉ lẳng lặng nhìn cô.
Hàn Minh Thư: “… Thực sự không có gì, Kiều Trị chi là tới tìm em ăn bữa cơm mà thôi.”
“Thật không?” Dạ Âu Thần dán sát vào, hơi thở arn ap phả vào cô: “Đoạn Mộc Trạch tới làm gián
Lời này vừa nói ra, biểu cảm trên mặt Hàn Minh Thư lập tức thay đổi,
Sao anh ấy biết Đoan Mộc Trạch tới? Lẽ nào anh van luôn đi theo mình?
Nhưng rõ ràng lúc mình đi thang máy lên chỉ gặp mỗi anh, trái lo phải nghĩ, Hàn Minh Thư lại không dám tùy tiện nói ra miệng, sợ mình không cần thận làm anh bị tổn thương.
Cuối cùng, cô chỉ có thể dè dặt nhìn ánh mắt anh hỏi: “Anh…”
“Thắc mắc làm sao anh biết anh ta?”
Hàn Minh Thư gật đầu nhưng đệm thêm một câu rất nhanh: “Nhưng cho dù anh biết, em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/797944/chuong-915.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.