Hàn Minh Thư chỉ liếc một cái, liền đánh giá xong.
Thấy anh ta không nói lời nào, Kiều Trị dứt khoát đi lên phía trước túm lấy áo Đoan Mộc Trạch: “Anh nói gì đi chứ? Rốt cuộc anh có ý đồ gì với chị dâu tôi hà anh chắc không như em gái anh đi chia rẽ tình cảm của người khác chứ
Nhắc đến Đoạn Mộc Tuyết, ánh mắt Đoan Mộc Trạch lạnh đi một chút, mà Hàn Minh Thư chú ý đến lúc Kiều Trị tóm lấy áo anh ta, Đoan Mộc Trạch vẫn đang cầm cốc cà phê, dưới sự rung lắc như vậy mà không hề có một giọt cà phê nào nhỏ xuống, động tác của anh ta vẫn tao nhã như lúc trước.
Đôi mắt hồ lỵ của Đoan Mộc Trạch di chuyển, môi khẽ mở: “Nếu không buông tay, có tin tối đồ cà phê lên người cậu không?”
Kiều Trị: “…”
Anh ta nghiên rằng: “Vậy anh nói rõ ràng đi, tại sao anh lại gặp riêng chị dâu của tôi? Rốt cuộc anh có phải là có sở thích giống như em gái anh không?”
Đoan Mộc Trạch miễn cưỡng mà nhìn anh ta một cái: “Não cậu mọc dưới chân hả?”
“Anh nói gì cơ?”
Kiều Trị lập tức nghiến răng tức giận, hổn hển.
“Gặp qua loại nào đi đào góc nhà mà vẫn mang theo người thứ ba chưa?”
Cũng không biết là do Kiều Trị quá ngu ngốc hay là do lời của Đoan Mộc Trạch quá sắc sảo, cả nửa buổi mà anh ta vẫn không phản ứng lại, Hàn Mộc ng một bên thực sự không thể nhìn được nữa, nhịn không được mà nói: “Tôi và anh ấy gặp nhau, là vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/797938/chuong-909.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.